Thứ Tư, 28 tháng 7, 2021

LỰA - CHỌN (Thứ Năm tuần 17 TN)



 


Có hai người ăn mày, một cao lớn và một thấp bé, mỗi ngày đều đi qua một gia đình giàu có. Chủ nhân của nhà này, mỗi ngày đều ném cho họ hai đồng tiền.

Mỗi lần nhận được tiền, người ăn mày cao lớn luôn nói to lời cảm ơn: “Đa tạ chủ nhân! Ngài thật là có tấm lòng nhân ái, làm việc tốt, chúc ngài sống lâu trăm tuổi, mãi mãi khỏe mạnh!“

Còn người ăn mày thấp bé, gầy gò kia thì chỉ nhỏ nhẹ nói đúng một câu: “Cảm tạ ân sủng của Chúa!“

Thời gian cứ thế trôi qua, chủ nhân của ngôi nhà này hàng ngày đều ném đồng xu qua cửa sổ cho hai người ăn mày và đều nhận được hai loại câu cảm ơn. Một câu là “cảm tạ chủ nhân” còn một câu là “cảm tạ chúa”. Người chủ này ban đầu cũng không để ý gì và cũng không phát hiện ra sự khác biệt giữa hai câu này.

Nhưng sau một thời gian dài, ông bắt đầu có chút không thoải mái, cảm giác không thoải mái này được tích tụ lại cho đến một ngày. Ông nghĩ: “Kỳ lạ thật! Là mình cho hắn tiền, vậy mà hắn không cảm ơn mình lại đi cảm ơn Chúa! Mình phải cho hắn một bài học để hắn biết rằng người mà hắn nên cảm ơn phải là mình.“

Thế là người chủ nhà liền đi tới tiệm bánh và mua hai cái bánh mỳ nướng to bằng nhau. Về nhà, ông rạch một chiếc bánh mỳ ra, nhét vàng vào bên trong rồi lại phong kín chiếc bánh mỳ đó lại khiến cho hai chiếc thoạt nhìn giống y như nhau.

Lúc hai người ăn mày đến, người chủ này đưa chiếc bánh mỳ bình thường cho người ăn mày nhỏ bé, chỉ biết cảm tạ Chúa và đưa chiếc bánh mỳ bên trong có vàng cho người ăn mày cao lớn, người mà ngày nào cũng cảm ơn mình. Người chủ nghĩ thầm trong bụng: “Để cho ngươi biết, cảm ơn ta và cảm ơn Chúa khác nhau ở chỗ nào?“

Người ăn mày cao lớn nhận được bánh mỳ, cảm thấy bánh có phần nặng nặng nên nghi ngờ: “Cái bánh mỳ này nhất định không còn tốt, chắc không còn ăn được.” Thế là, anh ta đã nói với người ăn mày nhỏ bé kia rằng: “Này cậu, cậu đổi chiếc bánh mỳ nướng của cậu cho mình được không?“


Dù chưa nói lý do, nhưng người ăn mày nhỏ bé cũng không hỏi câu nào, thầm nghĩ: “Đây chắc cũng là sự an bài của Chúa! Mình nên đồng ý đổi cho cậu ấy.“

Ngày hôm sau, người ăn mày nhỏ bé ấy không còn đến nhà giàu kia ăn xin nữa mà trở về nhà chuẩn bị cho mình một cuộc sống mới. Đồng thời anh ta cũng luôn hằng ngày cảm tạ Chúa.

Chủ nhà lại nhìn thấy người ăn mày cao lớn tới xin ăn nên cảm thấy kinh ngạc khó hiểu, hỏi: “Ngươi đã ăn chiếc bánh mỳ nướng hôm qua chưa?“

Người ăn mày trả lời: “Dạ, tôi ăn hết rồi ạ!“

Chủ nhà lại nói: “Vậy, vàng trong chiếc bánh mỳ đâu?“

“Vàng ư?” Người ăn mày lúc này mới hiểu rõ ràng minh bạch rằng chiếc bánh mỳ nướng ấy nặng là bởi vì bên trong nó có vàng. Anh ta nói: “Tôi tưởng rằng chiếc bánh mỳ đã bị lên men, cho nên đã đổi cho anh bạn kia rồi ạ!“

Người chủ nhà cuối cùng cũng đã hiểu: Cảm ơn Chúa và cảm ơn chủ nhân khác nhau ở chỗ nào.

Người ăn mày cao lớn kia luôn cảm ơn là vì trong lòng còn có tham vọng, muốn được để ý tới và để được lợi nhiều hơn nữa. Còn người ăn mày nhỏ bé kia chỉ cảm ơn Chúa là vì trong lòng anh ta không có tham niệm, chỉ đơn thuần là vui với thứ mình có được mà Chúa đã ân ban qua người giàu có.
Nguồn: tinhhoa.net


Qua câu chuyện trên, cho chúng ta thấy sự mưu mô tính toán của người ăn mày cao lớn. Đó cũng là hình ảnh của những con cá xấu bị loại bỏ khi lưới kéo từ biển lên bờ mà Tin Mừng Thánh Matthêu (Mt 13, 47-53) dạy chúng ta hôm nay. Và ngược lại những con cá tốt là hình ảnh người ăn mày thấp bé.
“Người ta lựa cá tốt bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài”.

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy là cá tốt trong chiếc lưới của Ngài. Đồng thời cũng dạy ta bài học về sự kiên nhẫn và sẵn sàng yêu thương hết mọi người.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con tin tưởng, phó thác nơi Chúa, cậy dựa vào ơn Chúa để can đảm biến đổi. Xin cho chúng con được trở thành cá tốt trong ngày sau hết để được Chúa cho vào giỏ của Chúa là Nước Trời. Amen.




Phúc Âm:
 Mt 13, 47-53

“Người ta lựa cá tốt bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: “Nước trời lại giống như lưới thả dưới biển, bắt được mọi thứ cá. Lưới đầy, người ta kéo lên bãi, rồi ngồi đó mà lựa chọn: cá tốt thì bỏ vào giỏ, còn cá xấu thì ném ra ngoài. Ðến ngày tận thế cũng như vậy: các thiên thần sẽ đến mà tách biệt kẻ dữ ra khỏi người lành, rồi ném những kẻ dữ vào lò lửa: ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng. Các ngươi có hiểu những điều đó không?” Họ thưa: “Có”.

Người liền bảo họ: “Bởi thế, những thầy thông giáo am tường về Nước trời cũng giống như chủ nhà kia, hay lợi dụng những cái cũ, mới trong kho mình”. Khi Chúa Giêsu phán các dụ ngôn đó xong, thì Người rời khỏi nơi ấy.







Phúc Âm: Ga 11, 19-27

“Con đã tin Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, nhiều người Do-thái đến nhà Martha và Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: “Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy”. Chúa Giêsu nói: “Em con sẽ sống lại”. Martha thưa: “Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống lại”. Chúa Giêsu nói: “Ta là sự sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?” Bà thưa: “Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là Ðấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian”.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét