Thứ Hai, 2 tháng 8, 2021

ĐÂY SẼ LÀ NIỀM AN ỦI CỦA CON (Thứ Ba tuần 18 Thường niên)

 



Một trong những hình ảnh thánh thiện nhất về đời sống Kitô có lẽ là hình ảnh của những người hấp hối trên tay cầm thánh giá.
Người ta kể về một người đàn bà đạo đức nọ như sau: Trong một cơn bệnh thập tử nhất sinh, chỉ còn một phương thế duy nhất có thể hy vọng cứu sống bà đó là tiến hành cuộc giải phẫu. Người đàn bà chấp nhận cuộc giải phẩu là vì còn hy vọng sống cho cậu con trai. Vì được hấp thụ từ mẹ, nên cậu con trai có lòng tin và sống đạo đức
Bà căn dặn cậu con trai: Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, con hãy tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu của Thiên Chúa
Khi người ta bắt đầu cuộc giải phẫu, bà yêu cầu cho con trai được chứng kiến giờ phút đau khổ của bà. Vào thời buổi mà thuốc tê mê chưa có, thì bệnh nhân thường phải trải qua những cơn đau khủng khiếp. Mặc dù đau đớn vô cùng, nhưng người đàn bà vẫn cứ cắn răng chịu đựng. Nhưng đến cuối giờ mổ, khi các y bác sĩ chạm đến gần tim, người đàn bà rùng mình kêu lên: “Lạy Chúa tôi”. chứng kiến cảnh đau đớn của người mẹ, người con trai không làm chủ được những cảm xúc, anh đã buộc miệng thốt lên những lời phàn nàn phạm đến Chúa. Lúc bấy giờ người mẹ liền nghiêm nghị bảo con: “Con ơi, con hãy im đi, con làm mẹ đau đớn hơn các bác sĩ này nhiều. Con đã làm sỉ nhục Đấng đã ban sức mạnh và an ủi mẹ”. Nói xong, bà ta mở bàn tay ra, và giơ cho mọi người xem một tượng chuộc tội nhỏ bà nắm chặt trong tay suốt giờ mổ. Và đó chính là thứ thuốc tê mê đã xoa dịu cơn đau đớn của bà.
Sau mấy tháng quằn quại trong đớn đau, người đàn bà đã yên nghỉ trong Chúa. Trước khi lìa đời, bà đã trao lại cho cậu con trai tượng ảnh chuộc tội và căn dặn: “Con hãy giữ lấy tượng chuộc tội này. Đây sẽ là niềm an ủi của con”.
Trích sách: Lẽ Sống
Chúng ta đã phải trải qua biết bao nỗi lo sợ gian truân từ Virus Corona. Nó mang đến thảm họa cho nhân loại: Hoảng sợ, chết chóc, chia rẽ...mất niềm tin. Có nhiều người trong chúng ta còn thốt lên rằng: "Chúa đang ở đâu, sao Chúa làm ngơ mà không cứu chúng con". Lời lẽ đã phạm đến Chúa khi lòng tin bị chao đảo.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con luôn vững tin vào Chúa. Nhất là trong hoàn cảnh hoảng loạn sợ hãi, nhiều cạm bẫy đang đe dọa cuộc sống. Thì Chúng con luôn nhớ đến câu nói của Chúa khi xưa: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ!” mà Thánh Matthêu (Mt 14, 22-36) đã trình thuật trong Phúc âm hôm nay. Dù trong hoàn cảnh nào, chúng con cũng được Chúa thương như các môn đệ khi xưa.


Phúc Âm: Mt 14, 22-36

“Xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi dân chúng đã ăn no, lập tức Chúa Giêsu giục môn đệ trở xuống thuyền mà qua bờ bên kia trước, trong lúc Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện một mình. Ðến chiều, Người vẫn ở đó một mình. Còn thuyền thì đã ra giữa biển, bị sóng đánh chập chờn vì ngược gió.

Canh tư đêm tối, Người đi trên mặt biển mà đến với các ông. Thấy Người đi trên mặt biển, các ông hoảng hồn mà nói rằng: “Ma kìa” và các ông sợ hãi kêu la lớn tiếng. Lập tức, Chúa Giêsu nói với các ông rằng: “Hãy yên tâm. Thầy đây, đừng sợ”. Phêrô thưa lại rằng: “Lạy Thầy, nếu quả là Thầy, thì xin truyền cho con đi trên mặt nước mà đến cùng Thầy”. Chúa phán: “Hãy đến”. Phêrô xuống khỏi thuyền bước đi trên mặt nước mà đến cùng Chúa Giêsu. Khi thấy gió mạnh, ông sợ hãi và sắp chìm xuống nên la lên rằng: “Lạy Thầy, xin cứu con”. Lập tức, Chúa Giêsu giơ tay nắm lấy ông mà nói: “Người hèn tin, tại sao lại nghi ngờ?” Khi cả hai đã lên thuyền thì gió liền yên lặng. Những người ở trong thuyền đến lạy Người mà rằng: “Thật, Thầy là Con Thiên Chúa!”

{Khi đã sang qua biển hồ, các ngài lên bộ và ghé vào Ghênêsarét. Nhận ra Ngài, dân địa phương liền loan tin đi khắp cả vùng xung quanh, và người ta đem đến cho Ngài hết mọi kẻ ốm đau. Họ nài xin Ngài cho họ rờ đến tua áo choàng của Ngài thôi, và ai đã rờ đến thì đều được chữa lành}.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét