Thứ Sáu, 7 tháng 4, 2017

Chết vì yêu (Thứ Bảy tuần 5 mùa chay)


Malaika là một trong số nhân viên y tế ít ỏi quyết tâm ở lại thành phố đang bị vây hãm. Năm 2012, lực lượng phiến quân chiếm đóng phía đông của Aleppo. Hiện tại, chỉ còn 35 bác sĩ ở lại, chăm sóc cho 300.000 người dân. Mới đây, cô đau đớn khi cậu bé mới 2 ngày tuổi - Ali - trút hơi thở cuối cùng trong vòng tay của mình vì bom đạn.


Vào một ngày cuối tháng 7, tại Syria cuộc không kích nhắm thẳng vào bệnh viện. Khói bụi và các mảnh vỡ bao trùm phòng bệnh của 11 đứa trẻ đang trong lồng ấp. Chỉ vài tiếng đồng hồ sau đó, rạng sáng ngày tiếp theo, cuộc không kích thứ hai xảy ra. Các nhân viên y tế nhanh chóng bế những đứa bé mới sinh đến nơi an toàn hơn - tầng hầm của bệnh viện. Tuy nhiên, tình hình của chàng trai bé nhỏ chuyển biến xấu vì vốn sức khỏe của Ali đã yếu và giờ lại mất đi nguồn khí oxy.

Malaika và các bác sĩ cố gắng hồi sức tim phổi cho em nhưng mọi nỗ lực đều thất bại. Gắng mình thở đến hơi cuối cùng, Ali về với Đấng Tối Cao trong vòng tay yêu thương của nữ y tá trẻ Malaika. Hơn 3 đứa trẻ thiệt mạng do hít phải khí bụi vì các cuộc tấn công.

Trả lời CNN, Malaika xúc động: “Tôi đã khóc, thực sự trong lòng cảm thấy rất đau đớn. Hành động tấn công này là sự cố ý, một tội ác chiến tranh không thể chấp nhận”. Chứng kiến những đứa trẻ vừa mới chào đời ra đi quả thực là điều rất khó khăn đối với tất cả đội ngũ nhân viên y tế tại Bệnh viện Nhi Aleppo.


Malaika ngủ lại trong bệnh viện sau giờ làm. Các cuộc không kích đã phá nát ngôi nhà của cô, khiến gia đình nữ y tá phải lánh nạn tại Thổ Nhĩ Kì, chỉ còn mình Malaika bám trụ với mảnh đất quê hương. Chiến tranh thậm chí khiến chồng Malaika quyết định ly hôn và đưa hai cô con gái đến Marea - một thị trấn phía bắc Aleppo. Anh ta là người ủng hộ chế độ của Tổng thống Syria Bashar al-Assad. Chính vì vậy, chồng cô cảm thấy giận dữ khi Malaika điều trị cho một chiến binh nổi dậy bị thương, người mà anh ta cho là phản động.

Một tuần sau đó, cũng trong một trận không kích, Malaika bị trúng một mảnh bom và được đưa đến bệnh viện cùng hai người khác, một trong hai số đó là bé gái mới 6 tuổi. Cuộc tấn công ngày hôm đó khiến 10 người bị thương và 2 người thiệt mạng.

Malaika phải tiến hành phẫu thuật gắp mảnh bom nhưng ca mổ không thành công. Cô sẽ tiến hành lần phẫu thuật thứ hai. Trong thời gian chờ đợi, Malaika tiếp tục làm việc bình thường.

Mặc dù phải đối mặt với Thần chết từng phút nhưng Malaika - người phụ nữ tên trong tiếng Ả Rập nghĩa là “thiên thần” - từ chối rời khỏi Aleppo bởi lý do: “Những đứa trẻ, tôi yêu chúng, tôi không thể bỏ chúng lại. Tôi yêu mảnh đất này. Tôi biết nguy hiểm luôn rình rập nhưng dù có chết, chúng tôi cũng sẽ chết tại quê hương mình chứ không phải nơi nào khác”.
Nguyễn Nguyễn
Theo Trí thức trẻ/CNN


Lạy Chúa, trong câu chuyện trên nữ Y tá là một người bất chấp mọi nguy hiểm rình rập mạng sống, chỉ vì yêu thương và hy sinh cho các bệnh nhân. Xin Chúa cho chúng con luôn biết yêu thương tha nhân dù vui buồn hay đau khổ, để chúng con luôn làm rạng danh Chúa  




Thứ Bảy Tuần thứ 5 Mùa Chay
Lời Chúa: 
 Ga 11, 45-56
45Trong số những người Do Thái đến thăm cô Maria và được chứng kiến việc Đức Giêsu làm, có nhiều kẻ đã tin vào Người. 46Nhưng lại có những người đi gặp nhóm Pharisêu và kể cho họ những gì Đức Giêsu đã làm. 47Vậy các Thượng tế và các người Pharisêu triệu tập Thượng Hội Đồng và nói: "Chúng ta phải làm gì đây? Người này làm nhiều dấu lạ. 48Nếu chúng ta cứ để ông ấy tiếp tục, mọi người sẽ tin vào ông ấy, rồi người Rôma sẽ đến phá huỷ cả nơi thánh của ta lẫn dân tộc ta." 49Một người trong Thượng Hội Đồng tên là Caipha, làm thượng tế năm ấy, nói rằng: "Các ông không hiểu gì cả, 50các ông cũng chẳng nghĩ đến điều lợi cho các ông là: thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt." 51Điều đó, ông không tự mình nói ra, nhưng vì ông là thượng tế năm ấy, nên đã nói tiên tri là Đức Giêsu sắp phải chết thay cho dân, 52và không chỉ thay cho dân mà thôi, nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác khắp nơi về một mối. 53Từ ngày đó, họ quyết định giết Đức Giêsu.
54Vậy Đức Giêsu không đi lại công khai giữa người Do Thái nữa; nhưng từ nơi ấy, Người đến một vùng gần hoang địa, tới một thành gọi là Épraim. Người ở lại đó với các môn đệ. 55Khi ấy sắp đến lễ Vượt Qua của người Do Thái. Từ miền quê, nhiều người lên Giêrusalem để cử hành các nghi thức thanh tẩy dọn mình mừng lễ. 56Họ tìm Đức Giêsu và đứng trong Đền Thờ bàn tán với nhau: "Có thể ông ấy sẽ không lên dự lễ, các ông có nghĩ thế không?"

Thứ Năm, 6 tháng 4, 2017

Sống theo Chúa (Thứ Sáu tuần 5 mùa chay)



Kỳ Giáo Hội Mễ Tây Cơ bị bách hại trong thế kỷ thứ 20 vừa rồi, người ta thấy quân nghịch đạo cột sau xe ôtô một thanh niên Công giáo. Chàng này chỉ có một tội: không chịu bỏ Đạo, không chịu từ chối đức tin của mình. 

Xe ôtô lăn bánh mạnh và nhanh trên con đường gồ ghề. Chàng thanh niên Công giáo này cắn răng lại. Thịt chàng nát bầm. Máu tuôn ra lai láng. Bùn và đất lấp phủ cả mặt mũi.
 
Bỗng tiếng phanh rít lên và xe ôtô dừng phắt lại trước một cửa nhà. 
Quân nghịch đạo nhảy xuống xe, lấy gươm dí vào đầu chàng thanh niên này và la lên một cách tức tối: 

- "Mày hãy nói đí: đả đảo Giêsu Kitô! Nếu không, mày sẽ chết!" 

Nghe tiếng rộn ràng trước cửa nhà của mình, một người đàn bà vội chạy ra. 

Bà như điên lên khi thấy con trai yêu quý của mình phải bị hành hạ quá sức dã man. Nhưng để bảo vệ đức tin của con mình, bà mẹ anh hùng này liền liều mình xông vào giữa đám lính, đến quỳ bên cạnh con đang hấp hối. Bà vừa khóc, vừa ôm đầu con, vừa nói rõ từng tiếng bên tai con: 

- "Con ơi, con đừng bỏ Chúa nhé! Con đừng bỏ đức tin của con nhé! Đức tin của con quý hơn mạng sống của con nhiều!"

Người con liền gật đầu và chết trong tay mẹ mình, trước mặt đám quân lính độc ác, nghịch đạo, đang ngơ ngác, không hiểu vì sao hai mẹ con này lại anh dũng đến thế!

Lạy Chúa, chắc chúng con không anh dũng can đảm như anh thanh niên trong câu chuyện trên. Xin Chúa cho chúng con luôn mạnh mẽ can đảm từ bỏ những thói hư tật xấu mà chúng con thường vấp phạm, để chúng con sống xứng đáng là con cái của Chúa.



Thứ Sáu Tuần thứ 5 Mùa Chay
Lời Chúa: 
 Ga 10,31-42
31Người Do Thái lại lấy đá để ném Đức Giêsu. 32Người bảo họ: "Tôi đã cho các ông thấy nhiều việc tốt đẹp Chúa Cha đã giao cho Tôi làm; vì việc nào mà các ông ném đá Tôi?" 33Người Do Thái đáp: "Chúng tôi ném đá ông, không phải vì một việc tốt đẹp, nhưng vì một lời nói phạm thượng: ông là người phàm mà lại tự cho mình là Thiên Chúa." 34Đức Giêsu bảo họ: "Trong Lề Luật các ông, đã chẳng có chép lời này sao: "Ta đã phán: các ngươi là những bậc thần thánh?” 35Nếu Lề Luật gọi những kẻ được Thiên Chúa ngỏ lời là những bậc thần thánh, mà lời Kinh Thánh không thể bị huỷ bỏ,36thì Tôi là người Chúa Cha đã thánh hiến và sai đến thế gian, làm sao các ông lại bảo Tôi: "Ông nói phạm thượng! vì Tôi đã nói: "Tôi là Con Thiên Chúa"? 37Nếu Tôi không làm các việc của Cha Tôi, thì các ông đừng tin Tôi. 38Còn nếu Tôi làm các việc đó, thì dù các ông không tin Tôi, ít ra cũng hãy tin các việc đó. Như vậy, các ông sẽ biết và ngày càng biết thêm rằng: Chúa Cha ở trong Tôi và Tôi ở trong Chúa Cha." 39Bấy giờ họ lại tìm cách bắt Người, nhưng Người đã thoát khỏi tay họ.
40 Đức Giêsu lại ra đi, sang bên kia sông Giođan, đến chỗ trước kia ông Gioan đã làm phép rửa, và Người ở lại đó. 41Nhiều người đến gặp Đức Giêsu. Họ bảo nhau: "Ông Gioan đã không làm một dấu lạ nào cả, nhưng mọi điều ông ấy nói về người này đều đúng." 42Ở đó, nhiều người đã tin vào Đức Giêsu.