Chủ Nhật, 4 tháng 7, 2021

TIN VÀ CHẠM LÀ ĐƯỢC

 

Chị ngồi trên nóc nhà, chờ chồng đã mấy giờ đồng hồ, mà chẳng thấy anh đâu. Trời thì ngày một tối dần. Bốn bề chỉ có tiếng nước vỗ vào tường nhà, xác chó mèo, lợn gà luẩn quẩn dạt vào, trôi ra. Dưới chỗ chị ngồi, trong căn gác xép hai đứa con chị đang ôm hai con chó và một con mèo nằm cuộn tròn, phía sát tường hai con heo đói quá gào thảm thiết không lúc nào ngơi. Lũ về bất ngờ quá.

Cách đây 3 hôm, buổi chiều nghe tin nước sông lên cao anh đã khuân sẵn thùng mì tôm, vài bình nước, đèn dầu lên gác xép để chuẩn bị tránh lụt, nhưng không quên dọn một chỗ cao và sạch sẽ nhất để bàn thờ: Tượng Chịu Nạn, Đức Mẹ Maria và Thánh cả Giuse. Mưa và gió cứ lớn dần, với niềm tin vào Chúa, anh chị ôm con nhỏ đọc kinh xin được sự bình an trong lúc này.
Nào ngờ mới nửa đêm nghe chó sủa inh ỏi, bọn heo kêu như cháy nhà, anh chị chạy ra thì nước đã ngập vào tới sân. Vợ chồng nháo nhào chạy ra chuồng vác heo vào, đánh thức các con dậy rồi cả nhà hối hả mang đồ cất lên gác. Nước dâng lên ào ạt, trời mưa như trút nước, chả mấy chốc mà đã mấp mé sàn gác. Vừa thu dọn anh chị cùng nhắc nhau thầm đọc kinh và cầu nguyện: Mình cứ tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa qua sự trao ban của Mẹ Maria.
Đã 3 ngày cả nhà sống bằng mì tôm ngâm nước. Người lớn thì cố gắng kiểu nào cũng qua, chỉ thương bọn trẻ con đứt ruột. Trong nhà sặc sụa đủ thứ mùi người và vật thải ra, thở không cũng đủ mệt. Anh dỡ một phần mái ngói trèo lên và nói với vợ:
- Em và các con ở nhà, anh mới nhận được tin nhắn có đoàn cứu trợ về mang nhiều đồ ăn lắm, xóm nhà mình ở trong sâu, họ không vào tới được, để anh bơi ra mang về.
Chị ngồi co ro trong màn đêm tối om, lạnh lẽo, càng lúc lòng càng như lửa đốt vì lo cho anh. Nước chảy xiết thế này bơi trong đêm tối nguy hiểm lắm. Điện thoại chị hết pin rồi không biết gọi cho ai mà cầu cứu. Nước mắt chị cứ lặng lẽ từng giọt chảy ra ướt nhòe cả mặt. Anh có bị làm sao thì chị và các con sẽ ra sao?
Đang chìm đắm trong những dòng suy nghĩ thì chị thấy phía xa xa có ánh đèn pin rồi có người chèo xuồng đi tới. Chị mừng quá vẫy tay rối rít. Tiếng bác hàng xóm cất lên:
- Ra mà phụ khiêng chồng mày vào này. Nó xin được cả xuồng đồ ăn, bánh tét, cơm nắm, nước đóng chai nên nó đem đi chia cho bà con lối xóm. Về đến gần nhà chú nó mệt quá nên bị choáng lịm đi.
Nước mắt chị giàn giụa, vừa ôm chặt cứng lấy anh cứ lẩm bẩm: lạy Chúa, xin cứu chúng con. Xin cứu chồng con.
- Anh ơi anh tỉnh lại đi, em và các con thương anh nhiều lắm!
Đêm về khuya bọn lợn được ăn bữa no đã chìm vào trong giấc ngủ không còn rống rít nữa. Chị loay hoay vắt khăn mặt chườm cho anh vì dầm lâu trong nước anh bị sốt.
Tuy mệt nhưng lòng anh vẫn vui vì đã có đồ ăn cho nhà mình và cả xóm. Lúc anh đã tỉnh dậy, chị ôm ghì anh thốt lên những lời gan ruột từ đáy lòng: Gia đình chúng con tạ ơn Chúa, mọi sự đã qua trong bình an.
Ngoài trời mưa đã ngớt dần, nếu không còn mưa nữa chỉ dăm ba bữa nước sẽ rút nhiều.
- Anh à! mấy bữa nữa nước rút không biết mình lấy gì mà sống đây. Trâu Bò chết hết, lúa và rau quả cũng tan tành hết rồi.
Anh vuốt nhẹ tóc vợ:
- Mình cứ sống tốt, Chúa không nỡ bỏ mình đâu. Hãy tin tưởng vào Ngài. Chúng mình sẽ làm lại từ đầu em nhé!
St.

Lạy Chúa, qua câu chuyện thật cảm động trên. Với lòng tin và phó thác nơi Chúa chạm vào lòng thương xót của Chúa mọi sự sẽ được bình an.
Như Tin Mừng hôm nay, bàn tay của đàn bà bị bệnh loạn huyết đã chạm vào gấu áo của Chúa với lòng tin đã được khỏi bệnh “Này con, hãy vững lòng. Ðức tin của con đã cứu thoát con”
Xin cho mỗi người chúng con trong cuộc sống muôn vàn khó khăn hôm nay, với dịch bệnh ngày một lan rộng hơn. Luôn biết nhờ Mẹ Maria qua lời kinh Mân Côi để chạm vào được trái tim đầy lòng thương xót của Chúa, cơn dịch sẽ mau qua. Lạy Chúa, chúng con luôn tín thác vào Chúa.



Phúc Âm: Mt 9, 18-26

“Con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến, nó sẽ sống lại”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, Chúa Giêsu đang nói, thì có một vị kỳ mục kia đến lạy Người mà thưa rằng: “Lạy Ngài, con gái tôi vừa mới chết, nhưng xin Ngài đến đặt tay trên nó, thì nó sẽ sống lại”. Chúa Giêsu chỗi dậy, và cùng với các môn đệ, đi theo ông ấy. Và này có người đàn bà bị bệnh loạn huyết đã mười hai năm, tiến lại đàng sau Người và chạm đến gấu áo Người. Vì bà nghĩ thầm rằng: Nếu tôi được chạm đến áo Người thôi, thì tôi sẽ được khỏi. Chúa Giêsu ngoảnh lại, trông thấy bà ta, liền phán rằng: “Này con, hãy vững lòng. Ðức tin của con đã cứu thoát con”. Và người đàn bà được khỏi bệnh.

Khi Chúa Giêsu đến nhà vị kỳ mục, và thấy những người thổi kèn và đám đông đang xôn xao, thì bảo rằng: “Các ngươi hãy lui ra, con bé không có chết đâu, nó ngủ đó thôi”. Họ liền nhạo cười Người. Và khi đã xua đám đông ra ngoài, Người vào cầm tay đứa bé và nó liền chỗi dậy. Tin này đồn đi khắp cả miền ấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét