Thứ Năm, 17 tháng 11, 2016

Nhận ra bình an


Trọng Trụ 17.11.2016

Một ngày nọ, một cậu trai trẻ thấy một con chim nhỏ run lẩy bẩy nằm dài trên mặt đất, bên dưới một cái tổ. Cảm thấy xót xa trong lòng vì chim, cậu đem chim về nhà và đặt gần lò sưởi, ở đó chim từ từ hồi sinh. Tuy nhiên, thay vì trả chim về tổ, cậu làm một cái lồng cho chim. Trong lồng, cậu cho chim nhiều thức ăn, nước uống và hơi ấm.

Chim nhỏ mau lớn và bắt đầu bay quanh lồng. Kế đó, nó bắt đầu hót. Cậu trai run lên vì sung sướng. Nhưng một ngày kia nó bắt đầu đập cánh vào cạnh lồng. Cậu liền hỏi ông cậu điều đó có nghĩa gì.
ông cậu đáp: “Nó không hạnh phúc”, .
cậu trai hỏi: “Cháu không hiểu”, “Nó không có mọi thứ nó cần trong lồng hay sao?”.
- “Mọi thứ ngoại trừ một điều mà chim nào cũng mong ước?”.
- “Điều đó là điều gì?”
ông cậu đáp: “Tự do”. “Ông muốn nói là cháu phải cho nó tự do, nó muốn rời bỏ cháu”. “Nó chỉ muốn được tự do, vì thế nó mới có thể giống như những con chim khác”.
Cậu khẩn khoản.: “Nhưng làm sao cháu có thể để nó đi?” “Nó không biết gì về những nguy hiểm đang chờ nó trong thế gian. Nó có thể bị giết chết hoặc chết đói”. “Đó là một sự liều lĩnh mà cháu phải có”. “Nhưng cháu yêu nó nhiều đến nỗi cháu không thể để nó đi”.
- “Nếu cháu thật sự yêu nó, cháu phải để nó đi”.
Cậu bé trở nên thinh lặng. Nó nhìn con chim và con chim vẫn tiếp tục vỗ cánh vào lồng. Và với mỗi cái đập cánh, nó dường như muốn nói: “Trả tự do cho tôi! Trả tự do cho tôi!”. Không thể chịu nổi nữa, cậu quyết định để chim đi.

Khi nó bay ra ngoài cửa số, nó mang theo nó một mảnh hồn của cậu. Cậu nhìn theo qua cửa sốt mở rộng một lúc lâu. Rồi thình lình, cậu nghe tiếng chim hót ở một cây gần đó. Tiếng hót này dường như vui tươi và ngọt ngào hơn trước đây. Và đây là lần đầu tiên trong nhiều tháng, cậu cảm thấy tự do: hạnh phúc và bình an.

Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn nhận ra những bình an mà Chúa đem lại cho chúng con hằng ngày trong đời sống. Để chúng con luôn biết trăn trở trước nỗi khổ đau của người khác, và làm một điều gì đó thật cụ thể cho họ.





Thứ Năm Tuần thứ 33 Thường Niên C
Lời Chúa: 
 Lc 19, 41-44
41Khi đến gần Giêrusalem và trông thấy thành, Đức Giêsu khóc thương 42mà nói: "Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi! Nhưng hiện giờ, điều ấy còn bị che khuất, mắt ngươi không thấy được.43Thật vậy, sẽ tới những ngày quân thù đắp luỹ chung quanh, bao vây và công hãm ngươi tư bề. 44Chúng sẽ đè bẹp ngươi và con cái đang ở giữa ngươi, và sẽ không để hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết thời giờ ngươi được Thiên Chúa viếng thăm."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét