Ở Canađa, trong tỉnh Québec, một sư huynh dòng Thiện giáo
(Frères de l’Enseignement Chrétien) giáo viên trường trung học Alma, vừa xuất bản
một cuốn sách bàn về đường lối giáo dục, nhan đề “Những sự hỗn xược của một sư
huynh” (Les Insolences du Frère Un Tel). Tác giả đã khéo áp dụng một lối văn
châm biếm, trào phúng nhí nhảnh, làm cho quyển sách được đệ nhất ăn khách trong
năm. Chỉ trong vòng một tháng trời thôi, sách đã bán ra được một số kỷ lục là
30.000 cuốn.
Một hôm trường đại học Công giáo Montréal bỗng nhộn nhịp hẳn
lên như đàn ong vỡ tổ: Sư huynh Pierre Jérome, tác giả cuốn sách “Những sự hỗn
xược” nói trên, sắp đến viếng trường. Toàn thể nhà trường náo động lên. Từ viện
trưởng, các giáo sư, các sinh viên, cho đến anh gác cổng, đều hăng say phấn khởi
tổ chức cuộc tiếp rước.
Vị thượng khách đã từ từ tiến vào khung cảnh văn vật của
trường đại học, giữa một cuộc khải hoàn trọng thể vĩ đại. Sau đó, sư huynh đã lộng
lẫy ung dung bước lên diễn đàn ngỏ lời cùng 650 giáo sư và sinh viên.
Diễn giả đã thao thao bất tuyệt một thôi, lả lướt như rồng
bay phượng múa, như hoa nở suối reo. Những tràng pháo tay nổ vang lên liên tiếp,
liên tiếp sau những lời nói hoa mỹ của vị khách, chứng tỏ các thính giả được
kích thích đến tột độ.
Cả trường đại học Montréal hôm đó như rượu nếp lên men.
Trong lịch sử trường đã bao giờ có sự phấn khởi nô nức như lần này chưa ? Tác
giả “Những sự hỗn xược” sao mà huy hoàng trác tuyệt đến thế?
... Nhưng sáng ngày hôm sau, họ đã phải một phen hú vía,
tưởng chừng hồn lìa khỏi xác. Có người đến tiết lộ rằng: sư huynh Pierre Jérome
hôm qua chỉ là một sư huynh... thứ giả! Chàng là một sinh viên quèn của khoa Kịch
nghệ trong trường, cải trang trong bộ áo dòng và cổ trắng của các sư huynh... để
thực tập.
Cả trường uất lên trong sự bực tức, ai nấy đều hừng hực
sát khí trước “sự hỗn xược của một sư huynh” chưa từng thấy này.
Thế mới hay sức ám thị của những người có tên tuổi mãnh liệt
đến chừng nào, mặc dầu đó chỉ là thực tập nhưng vị sư huynh giả này cũng ăn nói
giõng dạc hoa mỹ và là người có kiến thức
(Vũ Minh Nghiễm, Sống
sống, 1971, tr 337-339).
Trong Tin Mừng thánh
Luca trình thuật hôm nay, thời Đức Giêsu, họ không thể chấp nhận một con người
bình dân học vụ như thế mà lại là Đấng Cứu Thế! Dưới mắt họ, Ngài chỉ là con của
ông thợ mộc Giuse và bà Maria, bản thân Ngài không hơn không kém một thanh niên
như mọi thanh niên khác trong làng. Dân làng đã không đón nhận Ngài, ngược lại,
họ tìm cách để hãm hại Ngài. Vì thế, Đức Giêsu đã nói một câu bất hủ mang tính
tiên tri:
“Không tiên tri nào
được sùng mộ nơi quê hương”. (Lc 4, 24-30)
Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta biết tôn trọng anh chị
em mình trong sự thật, đừng vì ghen ghét, hiềm khích hay sợ người anh em nổi trội
hơn mình mà ra tay làm hại hay nói năng những lời nguy hại đến thanh danh tiếng
tốt của họ! Làm như thế, ấy là chúng ta đang đi vào vết xe đổ của những người đồng
hương với Đức Giêsu, như thế chúng ta sẽ mất ơn cứu độ vì không thuộc về Thiên
Chúa. Hãy biết khiêm tốn nhìn nhận sự yếu hèn của mình để cần đến ơn cứu độ.
Phúc Âm: Lc 4, 24-30“Như Elia và Elisêô, Chúa Giêsu không phải chỉ được sai đến người Do-thái mà thôi đâu”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Luca.
(Khi Chúa Giêsu đến thành Nadarét, Ngài nói với dân chúng tụ họp trong hội đường rằng): “Quả thật, Ta bảo các ngươi, chẳng có một tiên tri nào được tiếp đón tử tế ở quê hương mình. Ta bảo các ngươi, chắc hẳn trong thời Elia có nhiều bà goá ở Israel, khi trời hạn hán và một nạn đói lớn hoành hành khắp nước suốt ba năm sáu tháng, nhưng Elia không được sai đến với một người nào trong bọn họ, mà chỉ được sai đến với một bà goá ở Sarépta xứ Siđôn thôi. Cũng có nhiều người phong cùi trong Israel thời tiên tri Elisêô, nhưng không một người nào trong bọn họ được chữa lành, mà chỉ có Naaman, người Syria”.
Vừa nghe đến đó, mọi người trong hội đường đều đầy phẫn nộ. Họ đứng dậy, đẩy Người ra khỏi thành và dẫn Người đến một triền đồi, nơi họ xây thành, để xô Người xuống vực. Nhưng Người tiến qua giữa họ mà đi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét